vì sao mỹ là siêu cường kinh tế
Nhiều vấn đề được thảo luận tại Diễn đàn Kinh tế - Xã hội Việt Nam 2022. 07:30 - 19/9/2022. Các đề xuất, nghiên cứu, kiến nghị tại diễn đàn sẽ là nguồn tư liệu quý để các cơ quan của Đảng, Quốc hội và Chính phủ nghiên cứu, tham khảo để tham mưu ban hành các
Chính vì tình hình này, Mỹ có thể cho rằng Việt Nam đã trở thành bình phong che giấu nguồn gốc thật của hàng hóa Trung Quốc và Hàn Quốc nhằm xâm nhập vào thị trường Mỹ. Khác với Hồng Kông, hàng hóa từ Trung Quốc chỉ quá cảnh và được Hải quan Mỹ kiểm soát.
Kính cường lực được thay thế hoàn hảo cho những nguyên liệu thô cứng như đá xi măng gạch, gỗ, inox…Sử dụng kính sẽ đem đến công trình một diện mạo mới, sang trọng, đẹp tinh tế cho từng kiến trúc , Kính cường lực còn gọi là kính an toàn vì khi kính vỡ sẽ tạo thành những hạt nhỏ vụ không có cạnh sắc nhọn, không gây ra sát thương cho người dùng.
Hay nhất. Các quốc gia kể cả thắng cuộc hay thua cuộc đều phải phụ thuộc về kinh tế, chính trị và quân sự vào Mĩ và thường phải ký kết những thỏa thuận bất bình đẳng với nước này. Với tất cả sự khéo léo về ngoại giao, sức mạnh về quân sự, tiềm lực về
Xuất khẩu thủy sản chạm mốc 8,5 tỷ USD. Xuất khẩu nông sản có nhiều gam màu sáng. Ngành nông nghiệp bám đuổi mục tiêu xuất khẩu 50 tỷ USD. 6,9 tỷ USD là giá trị xuất siêu của toàn ngành nông nghiệp sau 9 tháng. Con số này tăng gấp 2 lần so với cùng kỳ năm 2021 và cao
Tchatche Gratuit En Ligne Pour Rencontre. Mỹ có một nền kinh tế lớn nhất thế giới với mức độ phát triển cao, bền vững trong nhiều năm. Nhắc đến Mỹ chính là nhắc đến một ông lớn trong lĩnh vực kinh tế với nhiều phát minh sáng tạo, công ty tập đoàn hàng đầu trên thế giới. Mỹ luôn là nước đi đầu trong nhiều mảng của kinh tế đặc biệt là về việc áp dụng công nghệ vào hoạt động sản xuất, nâng cao năng suất lao động, giảm thiểu việc sử dụng sức lao động. Vậy đâu là lý do khiến Mỹ luôn đứng vị trí số 1 thế giới? Hãy cùng tìm hiểu những lý do khiến Mỹ luôn là số 1 trên thế giới về tài chính nhé! Có thể bạn quan tâm Dự báo kinh tế Châu Âu sẽ như thế nào trong năm 2020 Nền kinh tế Mỹ với năng suất cao nhất trên thế giới Mỹ là một đất nước có diện tích lớn hợp từ các thuộc địa của Anh. Tuy mức dân số Mỹ chỉ chiếm khoảng 4,5 % dân số thế giới nhưng tổng sản phẩm quốc nội của nước này lại chiếm tận ⅕ GDP toàn cầu. Mỹ cũng là một quốc gia được biết đến với việc áp dụng được các tiến bộ công nghệ - kỹ thuật cao để nâng cao năng suất sản xuất, giảm tối thiểu sức lao động của người - điểm yếu của nền kinh tế Mỹ. Mỹ đã rất thành công trong việc dẫn đầu về công nghệ, từng bước đưa Mỹ trở thành cường quốc số 1 trên thế giới và giữ vững vị trí này trong nhiều năm qua. Kinh tế Mỹ bao gồm sản xuất hàng hóa và dịch vụ trong nước. Ngành sản xuất chế tạo các thiết bị công nghệ, thiết bị điện tử của Mỹ chính là một trong những yếu tố đưa kinh tế Mỹ đi lên và dẫn đầu thế giới trong suốt nhiều năm qua. Ngoài ra, bất động sản, chăm sóc y tế của Mỹ cũng là một trong những mảng kinh tế phát triển mạnh. Mỹ - cái nôi của những thương hiệu hàng đầu thế giới Nhắc đến các thương hiệu hàng đầu thế giới không thể bỏ qua những thương hiệu đến từ Mỹ như Apple với các sản phẩm từ thiết bị thông minh Iphone, Ipad,...; các sản phẩm Mỹ phẩm của MAC, Maybelline;... Theo số liệu năm 2013 trong nghiên cứu thường niên của BrandZ, 10 thương hiệu có giá trị cao nhất thế giới đều là các công ty Mỹ. Mỹ luôn dẫn đầu về công nghệ Nhiều trang mạng lớn trên thế giới đều của người Mỹ. Facebook là mạng xã hội được gần một nửa dân số sử dụng là của Bill Gates - công dân Mỹ. Nhiều trang mạng lớn như Instagram, WhatsApp cũng thuộc sở hữu của Facebook. Có thể thấy, Mỹ là nhà của các trang mạng hàng đầu thế giới. Mỹ cũng đang mạnh tay trong việc chi lượng tiền lớn cho việc phát triển công nghệ. Đây chính hướng đi thông minh cho sự phát triển của Mỹ, giúp Mỹ đi đầu xu hướng, giữ vững vị trí số 1 trên thế giới của mình. USD - đứng đầu trên trường quốc tế là minh chứng cho kinh tế Mỹ USD - đồng Đô la Mỹ dù có suy yếu ít nhiều do cuộc chiến tranh thương mại giữa Mỹ và Trung, nhưng nó vẫn chiếm 70% các giao dịch ngoại tệ trên thế giới. Nhiều nước trên thế giới vẫn có thói quen dự trữ tiền USD. Trữ lượng dầu mỏ khổng lồ Nhắc đến khai thác dầu mỏ nhiều người sẽ nghĩ ngay đến Ả Rập Xê Út, Iran,... Ít ai để ý đến thực chất Mỹ hiện đang sở hữu trữ lượng dầu mỏ khổng lồ. Theo một số dự đoán, trữ lượng dầu mỏ ở các mỏ tại Mỹ đang và chưa khai thác có giá trị lên đến 264 tỷ thùng, lớn hơn nhiều so với Nga. Trong đó có hơn một nửa dự trữ dầu của Mỹ là dầu đá phiến. Riêng tại bang Texas của Mỹ đã có trữ lượng khoảng hơn 60 tỷ thùng. Dòng vốn đầu tư khổng lồ từ nước ngoài đổ vào Mỹ Có nhận định cho rằng nguồn vốn đầu tư từ nước ngoài đổ vào Mỹ còn tăng nhanh hơn cả tốc độ tăng trưởng của nước này. Các nhà đầu tư vẫn rất thích đổ tiền đầu tư vào Mỹ bởi nơi đây có hệ thống tài chính phát triển ở trình độ cao, cũng như tính ổn định trong nền kinh tế Mỹ. Các nhà đầu tư nước ngoài sở hữu khoảng 10% tổng tài sản tài chính ở Mỹ bao gồm cả cổ phiếu công ty, cổ phiếu chính phủ và trái phiếu. Ngành sản xuất thiết bị cũng như thị trường bất động sản Mỹ là những lĩnh vực thu hút vốn đầu tư trực tiếp khá lớn. Kinh tế Mỹ vẫn luôn giữ vai trò quan trọng trong nền kinh tế toàn cầu, và cũng không có lý do gì để Mỹ không tiếp tục giữ vững vị trí số 1 của mình. Vai trò điều tiết nền kinh tế của Chính phủ Mỹ Nhiều người sẽ cảm thấy chính phủ Mỹ đang có quá nhiều những hành vi điều tiết nền kinh tế. Tuy nhiên, thực chất hệ thống luật pháp của Mỹ đã tạo nên một cơ sở lành mạnh giúp các doanh nghiệp vận hành hoạt động kinh doanh. Các công ty cần được chính phủ cho phép hoạt động kinh doanh, hay các tập đoàn cần phải được 1 trong 50 bang cho phép thành lập và hoạt động mới có thể tiến hành hoạt động kinh doanh hợp pháp. Những biện pháp quản lý chặt chẽ của Mỹ giúp cho nền kinh tế Mỹ phát triển ổn định, bền vững. Có thể bạn quan tâm Nền Kinh Tế Việt Nam Đứng Thứ Mấy Trên Thế Giới Trên đây là những kiến thức, giải thích lý do kinh tế của Hoa Kỳ vẫn là số 1 thế giới. Có thể thấy Mỹ có nhiều tiềm năng để phát triển kinh tế cũng như giữ vững vị trí số 1 này. Điều này chính là những hệ quả của đường lối phát triển kinh tế Mỹ đúng đắn khi tập trung vào lĩnh vực công nghệ, trí tuệ nhân tạo.
Mỹ không suy thoái Nếu nền kinh tế Mỹ suy sụp trong những năm 2020, liệu điều đó có đồng nghĩa rằng những người cho rằng Mỹ đang suy thoái đã đúng ngay từ đầu? Vượt mốc thời gian 5 – 10 năm tới, không có dự đoán nào chính xác hơn ngoài một sự phỏng đoán ngẫu nhiên, vì có quá nhiều điều có thể thay đổi trong khoảng thời gian đó, khi các chu kỳ kinh tế, chính trị và công nghệ thay đổi. Quãng đường dài là một câu chuyện bí ẩn. Hầu hết các câu chuyện cho rằng Mỹ đang suy thoái đều đi đến hồi kết là Mỹ đánh mất vị thế nền kinh tế lớn nhất thế giới vào tay Trung Quốc. Câu chuyện này thường được diễn đạt bằng thực tế lịch sử không thể chối cãi, viện dẫn quy mô dân số lớn của Trung Quốc, những vinh quang trong quá khứ của triều đại phong kiến, thậm chí cả thực tế rằng Trung Quốc vào thế kỷ 16 chiếm 25% nền kinh tế toàn cầu – như thể là thành tích trong quá khứ xa xôi đảm bảo cho những kết quả trong tương lai. Những người có quan điểm cho rằng Mỹ đang suy thoái thường cường điệu hóa khả năng Trung Quốc có thể sớm bắt kịp Mỹ bằng việc cho rằng Trung Quốc có thể duy trì tốc độ tăng trưởng cao quá mức như họ tuyên bố đến vô hạn mà không bao giờ phải trải qua một cuộc khủng hoảng tài chính hay suy thoái. Để ủng hộ lập luận này, hãy giả sử suy luận này là đúng. Nếu trong tương lai, Trung Quốc và Mỹ duy trì tỷ lệ tăng trưởng GDp trên danh nghĩa như mức báo cáo chính thức của họ trong năm 2019 – lần lượt là 6% và 4% – thì Trung Quốc sẽ không thể bắt kịp Mỹ cho đến khoảng năm 2050. Và vì tất cả các nền kinh tế đang phát triển đều giảm tốc khi họ trở nên chín muồi và giàu có hơn, nền kinh tế Trung Quốc có khả năng sẽ giảm tốc hơn so với mức nước này đã trải qua trong thập kỷ qua. Nếu tăng trưởng gảim tốc 1 điểm phần trăm, Trung Quốc sẽ không thể bắt kịp Mỹ cho đến năm 2090, và thậm chí tốc độ này cũng sẽ khó có thể duy trì. Hàn Quốc và Đài Loan, hai ví dụ phát triển kinh tế thành công nhất trong lịch sử, đã phát triển nhanh chóng trong 5 thập kỷ, rồi suy giảm mạnh. Trung Quốc đã phát triển nhanh chóng trong 4 thập kỷ. Hơn nữa, Hàn Quốc và Đài Loan phát triển bùng nổ trong những năm kỳ diệu hậu chiến, khi tăng trưởng kinh tế được thúc đẩy vượt mức trên toàn thế giới nhờ thời kỳ bùng nổ trẻ sơ sinh và siêu toàn cầu hóa. Giờ đây, thời kỳ bùng nổ trẻ sơ sinh đã kết thúc. Tăng trưởng thương mại trì trệ, tăng trưởng kinh tế đang giảm tốc trên toàn thế giới. Và tất cả những cơn gió ngược này đang gây tổn thất nặng nề cho Trung Quốc hơn là Mỹ. Hơn nữa, giờ đây nợ của Trung Quốc lên tới gần 270% GDP con số này ở Mỹ là 250%, và một nước có thu nhập thấp như Trung Quốc càng khó có thể phát triển hơn với khoản nợ lớn như vậy. Các công ty “xác sống” chiếm 10% số nợ doanh nghiệp ở Trung Quốc, do đó, không giống như năm 2008, khi nợ ở mức thấp hơn nhiều, giờ đây, Trung Quốc vô cùng dễ bị tổn thương trước một cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu. Hơn nữa, Mỹ là nước dày dạn kinh nghiệm với việc đã vượt qua 12 cuộc suy thoái và một cuộc Đại khủng hoảng trong thế kỷ qua. Trung Quốc chưa trải qua một cuộc suy thoái nào kể từ khi kinh tế nước này bắt đầu phát triển bùng nổ 4 thập kỷ trước, và hiện nay, lãnh đạo nước này phản ứng với bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự suy thoái bằng việc để nền kinh tế gánh thêm nợ nần. Động lực quan trọng nhất của mọi nền kinh tế là nhóm dân số trong độ tuổi lao động, nhóm này vẫn đang gia tăng ở Mỹ, nhưng bắt đầu giảm bớt ở Trung Quốc từ 5 năm trước. Trong lịch sử, khi lực lượng lao động ở các nước thu hẹp lại, họ gần như không có cơ hội duy trì tốc độ tăng trường kinh tế nhanh chóng thậm chí là trong 1 thập kỷ. Tuy nhiên, những người lao động cho rằng Mỹ đang suy thoái giả định rằng sự trỗi dậy của Trung Quốc có thể tiếp tục vô hạn định. Nhiều khả năng cao là gần như không có người Mỹ nào hiện nay sẽ sống được đến lúc chứng kiến Mỹ tụt xuống vị trí thứ hai. Các chuyên gia về vấn đề đối ngoại có thể đã đúng khi lập luận rằng Mỹ nên hiện đại hó chiến lược toàn cầu của mình, khôi phục mối quan hệ với các đồng minh truyền thống và đối tác thương mại then chốt, quay trở lại tham gia các thỏa thuận quốc tế, và giúp tái thiết các trụ cột về thể chế của trật tự hậu chiến. Tuy nhiên, lập luận này thường không có nghĩa đây là các động thái khôn ngoan, mà vì chúng là việc làm cần thiết để điều chỉnh chính sách của Mỹ cho phù hợp với thực tế rằng ảnh hưởng về kinh tế của Mỹ đang suy giảm. Tuy nhiên, đó không phải là thực tế. Mỹ không suy thoái. Họ là đất nước hồi sinh trong những năm 2020. Và nếu các chuyên gia không xác định đúng vị trí xuất phát của Mỹ, thì họ có thể đã sai lầm về đích đến của nước này. Nguồn CVĐQT – số 5/2020
america will remain the superpower. Nhìêu nhà kinh tế và nhà bình luận của Mỹ cũng than thở trong cùng một điệu buồn như thế. Nhưng vẫn có nhiều ý kiến khác hẳn, điển hình là một bài báo của The Wall Street Journal ra ngày 14 tháng bá chủ thị trường của Mỹ còn rất vững Phải mất hơn 2 thế kỷ và 11 trận bao vây, thủ đô Constantinople của các đế quốc Thiên chúa giáo thay nhau trị vì từ năm 330 mới rơi vào tay đế quốc Thổ Nhĩ kỳ vào năm 1453. Phải hai cuộc chiến tranh thế giới, một trận suy thoái kinh tế toàn cầu và một phần cuộc chiến tranh lạnh, vương quốc Anh mới chịu xuống khỏi bệ vàng đế quốc hàng đầu. Vậy thì nên cá một ăn mười là kỷ nguyên bá chủ thị trường của nước Mỹ không thể chấm dứt chỉ vì một cuộc khủng hoảng tài chính. Tuy nhiên anh khổng lồ có té ngồi thì vẫn còn cao hơn nhiều so với các ông lùn khác, dù đó là các đầu tàu kinh tế trên thế giới. Nhưng nhiều nước khác vẫn nghĩ ngược lại. Các nhà lãnh đạo thế giới của Đức, Nga và Iran đồng thanh tiên đoán điều gọi là kỷ nguyên bá quyền tài chính và bá quyền nhiều mặt khác của Hoa Kỳ đã chấm dứt. Báo chí châu Âu đã đành, mà cả báo Mỹ cũng than thở không khác. Tuy nhiên anh khổng lồ có té ngồi thì vẫn còn cao hơn nhiều so với các ông lùn khác, dù đó là các đầu tàu kinh tế trên thế giới. Kinh tế thế giới suy trầm không chắc đã bất lợi cho Mỹ Lúc tệ hại nhất ở Hoa Kỳ là lúc chỉ số Dow Jones mất 25% trong ba tháng, vào hôm thứ hai 13 tháng 10. Thì khi đó chỉ số chứng khoán của Đức mất 28%, của Thượng hải Trung Quốc mất 30%, Nhật 37% và Nga 61%. Mỹ mất, nhưng cũng chẳng ai hái được cái lợi ấy. Kinh tế thế giới suy trầm cũng không chắc đã bất lợi cho Mỹ. Xứ mỏ dầu Venezuela chống Mỹ đang bắt đầu phá sản khi dầu thô xuống dưới 80 đô la một thùng. Hệt như vậy, là hai cường quốc dầu khí Nga và Iran, những nước ghét Mỹ không kém gì Venezuela, còn khốn khổ hơn vì lạm phát và mất niềm tin của giới đầu tư. Nga không chừng sắp cạn sạch 550 tỉ dự trữ ngoại tệ nhanh hơn dự kiến. Món tiền cứu nguy tài chính của Mỹ so ra cũng vậy. 700 tỉ đô la xem ra quá lớn, nhưng chỉ là hơn 5% GDP của Mỹ. Quỹ cứu nguy của Đức từ 400 tỉ đến 536 tỉ đô la đã chiếm từ 12% đến 16% GDP, của Anh 835 tỉ chiếm tới 30% GDP của vương quốc. Lúc tệ hại nhất ở Hoa Kỳ là lúc chỉ số Dow Jones mất 25% trong ba tháng, vào hôm thứ hai 13 tháng 10. Thì khi đó chỉ số chứng khoán của Đức mất 28%, của Thượng hải Trung Quốc mất 30%, Nhật 37% và Nga 61%. Tất nhiên Mỹ cần hơn 700 tỉ để hồi phục thị trường, nhưng hãy lưu ý rằng tỉ lệ nợ của chính phủ Mỹ trên GDP là khoảng 62%, còn ở khu vực sử dụng đồng Euro thì tỉ lệ đó là 75%, ở Nhật là 180%. Mỹ vẫn là nơi thu hút đầu tư trực tiếp FDI mạnh nhất thế giới, và là môi trường đầu tư tốt hàng thứ ba sau Singapore và New Zealand, theo số liệu của Ngân hàng Thế Giới. Vài tuần qua Mỹ còn bị mạnh mẽ chỉ trích một cách bất công về sự minh bạch trong nền tài chính. Thị trường tài chính Mỹ đã không tuyệt đối minh bạch trong một lúc một nơi nào đó, đúng. Nhưng dù sao Mỹ vẫn là một nước luôn luôn đòi hỏi sự phổ biến những thông tin kịp thời và chính xác về tài chính, và một nước như vậy thì phải bền sức hơn, dẻo dai hơn về tài chính so với những nước không đòi hỏi như thế. Nếu gọi những công ty tài chính lớn Fannie Mae và Freddi Mac của Mỹ là những quả bom nổ chậm, đã nổ, thì hệ thống xí nghiệp quốc doanh của Trung Quốc sẽ nổ mạnh hơn biết bao nhiêu lần trong tưong lai không xa. Bị gọi là kém minh bạch, nhưng người ta quên rằng khuyết điểm của hệ thống tài chính Mỹ bị lộ ra truớc tới mấy tháng so với khi những yếu kém của đầu máy kinh tế châu Âu bị hiện nguyên hình. Vì thế mà đô la lên giá trong mấy tháng nay. Và cũng nhờ thế mà Hoa Kỳ sẽ vượt qua khủng hoảng nhanh hơn nhiều so với một đầu máy kinh tế khác như Nhật Bản, đã phải ôm chặt mà che kín lấy cuộc khủng hoảng ngân hàng trong hơn nửa thập niên 1990. Nếu gọi những công ty tài chính lớn Fannie Mae và Freddi Mac của Mỹ là những quả bom nổ chậm, đã nổ, thì hệ thống xí nghiệp quốc doanh của Trung Quốc sẽ nổ mạnh hơn biết bao nhiêu lần trong tưong lai Hoa Kỳ sẽ vượt qua cơn sóng dữ này cách nào, và nhanh chóng ra sao, thì mọi người đã biết. Suy trầm là một dữ kiện định kỳ của đòi sống kinh tế, kéo dài khoảng từ 6 đến 16 tháng. Suy thoái kinh tế nặng nề thì về căn bản lại là sự kiện chính trị có thể kéo dài cả 10 năm hay lâu hơn thế. Nếu nền hành pháp trong nhiệm kỳ Tổng thống sắp tới của Mỹ mà khôn ngoan, thì họ sẽ làm tất cả những gì có thể làm, để giúp cho thị trường tài chính không còn gì mờ ám, cứ để cho suy trầm diễn tiến, trong khi làm mọi điều khả dĩ để bảo vệ vững chắc cho một hệ thống tài chính có thể giúp ích cho người dân một cách tuyệt hảo. Nếu hành pháp Mỹ sắp tới mà không đủ khôn để làm được như vậy, thì họ sẽ lao đầu vào những cuộc thử nghiệm to lớn kéo dài nhiều năm. Nhưng đằng nào thì nước Mỹ rốt cuộc cũng sẽ hồi phục được tầm vóc kinh tế xứng đáng của mình, và giữ vững thứ hạng xưa nay trên trường quốc tế.
Trang chủ Kinh doanh Thứ Năm, ngày 13/12/2018 2100 PM GMT+7 Tại sao Mỹ vẫn là nền kinh tế lớn nhất thế giới hiện nay? Dù từng hứng chịu khủng hoảng kinh tế, Mỹ vẫn là đất nước thống trị nền kinh tế toàn cầu. Trở về một thập kỷ trước, nền kinh tế Mỹ có vẻ như đã đi xuống. Khủng hoảng tài chính trở nên đỉnh điểm khi các ngân hàng Mỹ cho vay tùy tiện và liều lĩnh. Các quốc gia nhóm BRIC gồm Brazil, Nga, Ấn Độ và Trung Quốc thì công nghiệp hóa rất nhanh nhờ dân số đông. Đồng euro thách thức vị trí của đồng đô-la trên thị trường tiền tệ, và các nhà đầu tư đổ tiền vào các thị trường đa dạng hơn. Nếu thế kỷ 20 được coi là kỷ nguyên của nước Mỹ, thì nền kinh tế toàn cầu thế kỷ 21 được dự đoán là sẽ đa dạng hơn. Tuy nhiên điều này lại không xảy ra. Theo Bespoke, Mỹ hiện nay chiếm 39,8% tổng vốn hóa thị trường chứng khoán, so với 34,2% vào năm 2008, mặc dù Mỹ chỉ chiếm dưới 20% tổng GDP toàn cầu, so với 40% từ 50 năm trước. Trong khi tất cả các nước đều đang muốn chiếm một phần lớn trong tỷ lệ sản lượng toàn cầu, Phố Wall vẫn giữ vị thế quan trọng ở thị trường chứng khoán. Đây là điều không có nước nào làm được. Nhật Bản chỉ chiếm 7,8% vốn hóa thị trường toàn cầu, thậm chí kể cả sau một năm đáng mừng của thị trường Tokyo. Con số này đã bị giảm đi so với 9,9% từ một thập kỷ trước. Vương Quốc Anh cũng giảm từ 6,5% xuống 4,4%, một con số không đáng ngạc nhiên bởi sự lao dốc của chỉ số FTSE, trong khi Pháp giảm từ 4,5% xuống 3,1%. Đức có thể là nền công nghiệp lớn nhất châu Âu, nhưng thị trường chứng khoán ở đây thì không hề ấn tượng với 2,8%, chỉ bằng 1/15 lần so với Mỹ. Đáng chú ý, Trung Quốc là thị trường đang phát triển rất nhanh. Hồng Kông Trung Quốc hiện chiếm 6,8% vốn hóa thị trường toàn cầu gấp 2 lần so với Đức dù dân số chỉ có 7,3 triệu người, trong khi Trung Quốc đại lục hiện chiếm 7,5%, gần bằng Nhật Bản. Chỉ vài năm nữa thôi, Trung Quốc có lẽ sẽ đứng vị trí thứ hai. Con số của Ấn Độ có tăng nhẹ, nhưng vẫn chỉ chiếm 2,7%, một con số rất nhỏ. Hai quốc gia nhóm BRIC còn lại là Nga và Brazil đều đang giảm mạnh trên thị trường chứng khoán, mỗi nước chỉ chiếm khoảng 1%. Nước Mỹ vẫn dẫn đầu kinh tế toàn cầu Tuy nhiên, Mỹ vẫn thống trị kinh tế không phải chỉ nhờ thị trường chứng khoán. Đồng đô-la vẫn chiếm hơn 60% tổng dự trữ tiền tệ, và vẫn dẫn đầu về giao dịch tiền tệ quốc tế. Trong khi đó, Mỹ đang tăng trưởng xa hơn tất cả các nước phát triển khác với tỷ lệ 3,5%/năm. Ngoài ra, sự thành công của các công ty công nghệ cũng giúp Mỹ luôn giữ vững vị thế. Hai gã khổng lồ Amazon và Apple giúp sản sinh rất nhiều vốn hóa thị trường chứng khoán. Hơn nữa, trong suốt thập kỷ qua, Mỹ đã tìm lại được cảm hứng khởi nghiệp. Mỹ phục hồi từ suy thoái kinh tế nhanh hơn bất kỳ quốc gia nào, và những nhà đầu tư ngày càng khôn ngoan hơn trong việc khai thác sức mạnh internet để đi trước các đối thủ kinh doanh ở các nước khác. Chính sách thay đổi thuế của tổng thống Mỹ Donald Trump có vẻ như đã thúc đẩy tăng trưởng mạnh hơn. Trong khi đó, hầu hết châu Âu vẫn trì trệ, còn Nga và Brazil thì không phát huy hết khả năng của mình. Có hai điểm quan trọng cho các nhà đầu tư. Thứ nhất, Mỹ vẫn thống trị thị trường chứng khoán toàn cầu. Mọi hoạt động tại Phố Wall sẽ tác động lên toàn thế giới. Thứ hai, thách thức thực sự đến từ Trung Quốc. Trung Quốc đang tăng trưởng rất ấn tượng, nhưng vẫn chưa có tầm ảnh hưởng mạnh đến thị trường chứng khoán toàn cầu. Quốc gia này hiện chiếm 18% GDP toàn cầu, và có thể sẽ đuổi kịp Mỹ rất nhanh, nhưng thị trường chứng khoán Thượng Hải còn cách rất xa New York. Chỉ duy nhất nước Mỹ mới có thể quyết định đến lợi nhuận toàn cầu. Và hiện tại điều đó đúng hơn bao giờ hết. Chiến tranh thương mại với Mỹ không phải là nguyên nhân duy nhất. Theo Hà Phương Theo Moneyweek Dân Việt Kinh Doanh Xem thêm
Tạm dừng leo thang về thương mại, nhưng trên mặt trận công nghệ, dưới thời tổng thống Biden giao tranh sẽ có phần quyết liệt hơn », mà đấy chỉ là một phần trong cuộc đọ sức dài hơi » giữa Washington và Bắc Kinh. Trên đây là nhận định của hai chuyên gia Jean-François Dufour, cơ quan tư vấn DCA Chine Analyse và Jean-François Huchet, giám đốc INALCO Viện Quốc Gia Ngôn Ngữ và Văn Minh Đông Phương trong cuộc trả lời phỏng vấn dành cho RFI tiếng Việt. Một tuần lễ sau ngày bầu cử đẩy chính trường Mỹ vào nhiều biến động, tiến trình chuyển giao quyền lực đang gặp nhiều trắc trở. Nhưng điều đó không ngăn cản tổng thống tương lai của Hoa Kỳ bắt tay vào việc chuẩn bị điều hành đất đối ngoại, tất mọi chú ý tập trung vào quan hệ trong bốn năm sắp tới giữa hai siêu cường kinh tế của toàn cầu. Tất cả các nhà quan sát quốc tế đều đưa ra một nhận định chung Nhà Trắng có thể đổi chủ, Mỹ vẫn sẽ cứng rắn với Trung Quốc », do từ trọng lượng kinh tế đến ưu thế công nghệ và những tham vọng trên biển của Bắc Kinh đều đe dọa đến những lợi ích cốt lõi của Hoa Kỳ. Trong cuộc vận động tranh cử thêm một nhiệm kỳ thứ hai, ứng viên Donald Trump đã khai thác lá bài Biden là người của Trung Quốc » và trong trường hợp đối thủ của ông bên đảng Dân Chủ thắng cuộc, thì Trung Quốc sẽ làm chủ nước Mỹ ».Đó là khẩu hiệu tranh cử của ông Trump tấn công vào mối quan hệ cá nhân khá tốt giữa ông Joe Biden với chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, vốn có từ khi ông Biden còn là phó tổng thống Hoa Kỳ dưới chính quyền Obama. Lập luận tranh cử của ứng viên đảng Cộng Hòa này quên mất rằng, chỉ riêng về công nghệ cao, ngay từ năm 2012, Hoa Vi đã bị Washington coi là mối đe dọa an ninh quốc gia của tại Bắc Kinh, giới lãnh đạo ý thức được rằng Washington sẽ không có một sự thay đổi 180 độ » trong chính sách về Trung Quốc, bởi trước Donald Trump, Obama đã cứng giọng với Bắc Kinh ».Có nhiều dấu hiệu báo trước đường lối cứng rắn của chính phủ Mỹ sắp tới với đối thủ thương mại quan trọng này. Tuy nhiên phương pháp của của Joe Biden sẽ có nhiều khác biệt so với người tiền lời đài RFI Việt Ngữ, giám đốc INALCO Viện Quốc Gia Ngôn Ngữ và Văn Minh Đông Phương, giáo sư chuyên về Trung Quốc Jean- François Huchet phân tích về bang giao giữa hai siêu cường kinh tế của thế giới trong nhiệm kỳ tổng thống Biden Jean-François Huchet Trong đối thoại Mỹ-Trung, sợi dây đang căng sẽ được chùng xuống, ít ra là về hình thức. Khó lường trước phản ứng của ông Donald Trump. Còn ông Joe Biden lịch sự hơn, đối thoại sẽ suôn sẻ hơn, và điều quan trọng đối với Bắc Kinh là họ trông thấy ở Biden một đối tác đáng tin cậy hơn. Tuy nhiên, về thực chất, tôi cho rằng sẽ có một sự tiếp nối trong chính sách của Hoa Kỳ với Trung Quốc. Cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa Mỹ đều có cùng quan điểm Bắc Kinh là một đối thủ của Mỹ, Trung Quốc là một siêu cường và là một mối đe dọa về mặt chiến lược. Nói cách khác, quan hệ Mỹ -Trung sẽ tiếp tục căng thẳng, không chỉ về thương mại hay trên vế công nghệ ». Riêng trên hai hồ sơ thương mại và công nghệ, giám đốc cơ quan tư vấn DCA Chine Analyse Jean-François Dufour nhận xét như sau về hai hồ sơ đang được rất quan tâm này Jean-François Dufour Thường rất khó và tế nhị khi đưa ra các dự phóng, tuy nhiên theo tôi có hai khuynh hướng tương đối hiển nhiên liên quan đến hai khía cạnh trong quan hệ Mỹ- Trung. Trước hết, về chiến tranh thương mại, chúng ta có thể chờ đợi căng thẳng sẽ giảm cường độ. Có nghĩa là đôi bên sẽ ngừng ban hành thêm các biện pháp áp thuế nhập khẩu và có thể là Washington, cũng như Bắc Kinh, sẽ xóa bỏ bớt một số các hàng rào quan thuế đã được dựng lên trong hai năm vừa qua. Quyết định này là tất nhiên thôi, bởi vì chính sách áp thuế và các biện pháp bảo hộ chính quyền Trump ban hành đã không đem lại kết quả mong muốn các tập đoàn Mỹ không ồ ạt trở về nguyên quán ; hàng Trung Quốc thì vẫn tiếp tục đổ vào thị trường Mỹ, cán cân thương mại của Hoa Kỳ vẫn bị thâm hụt. Trong những điều kiện đó, gần như chắc chắn là đôi bên phải tính tới giải pháp bình thường hóa quan hệ. Nhưng song song với hồ sơ này, cạnh tranh về mặt công nghệ - mà thật ra thì đây mới là vế quan trọng hơn cả về mặt chiến lược - một cách cơ bản, không có dấu hiệu giảm căng thẳng. Bởi vì sao ? Mỹ và Trung Quốc đã lao vào một cuộc đối đầu công nghệ từ trước khi Trump xuất hiện trên chính trường. Đành rằng tổng thống Trump vỗ ngực tự nhận là đã khơi mào cuộc chiến công nghệ với Trung Quốc, nhưng điều đó không đúng với sự thật. Những biện pháp đầu tiên cấm Hoa Vi đầu tư vào Mỹ đã được ban hành từ nhiệm kỳ đầu 2008-2012. Cuộc chạy đua về công nghệ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc là một trận đấu dài hơi. Tôi không nghĩ là chính quyền Biden tới đây sẽ thay đổi chính sách này. Trên mặt trận công nghệ tình hình vẫn sẽ căng thẳng ».Jean-François Dufour, cơ quan tư vấn DCA Chine Analyse, giải thích có khả năng Mỹ và Trung Quốc sẽ tạm đình chiến trên mặt trận thương mại, ngưng các biện pháp áp thuế trừng phạt lẫn nhau. Nhưng liệu công luận Mỹ vốn đã quen với các lập trường bảo hộ của chính quyền Trump có dễ chấp nhận chủ trương hòa hoãn hơn của tân chủ nhân Nhà Trắng về mặt thương mại ? Jean-Franois Dufour Đó chính là một trong những điểm nút khó tháo gỡ trong hồ sơ này. Cái khó ở đây là chính quyền Biden phải giải thích với công luận vì sao chọn giải pháp giảm căng thẳng với Trung Quốc. Tuy nhiên, như vừa nói, điểm chính là các biện pháp bảo hộ không hiệu quả. Tăng thuế nhập khẩu bất lợi cho người tiêu dùng ở Hoa Kỳ. Còn các doanh nghiệp Mỹ thì càng lúc càng lo ngại khó thâm nhập thị trường Trung Quốc. Thêm vào đó, viễn cảnh kinh tế phải phục hồi sau giai đại dịch Covid-19 lại càng khiến chính quyền Biden tính đến khả năng xoa dịu căng thẳng thương mại với Trung Quốc ». Xung khắc Mỹ -Trung Vấn đề cốt lõi vẫn nguyên vẹn Tuy nhiên, ngay cả trên vế mậu dịch, lĩnh vực được cho là có triển vọng giảm căng thẳng hơn cả, cũng còn nhiều mâu thuẫn mà không bên nào sẵn sàng nhượng bộ. Giáo sư Jean-François Huchet, giám đốc viện INALCO đi xa hơn khi cho rằng Donald Trump đã vĩnh viễn thay đổi quan điểm của Mỹ về Trung Quốc Jean-François Huchet Về sự can thiệp của nhà nước vào guồng máy kinh tế, trên vấn đề bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ, Joe Biden rất cứng rắn trên tất cả những điểm này và thái độ cứng rắn đó sẽ tiếp tục là kim chỉ nam trong nhiệm kỳ tổng thống sắp tới. Nói cách khác, Nhà Trắng đổi chủ, nhưng chính sách của Mỹ đối với Trung Quốc trên các lĩnh vực này thì không. Cho tới nay giới quan sát luôn ghi nhận có một khác biệt rõ rệt giữa một bên là các khẩu hiệu tranh cử và bên kia là chính sách được thực hiện một khi ứng cử viên tổng thống Mỹ bước vào Nhà Trắng. Nhưng với Donald Trump thì không. Đó là một sự thay đổi lớn. Ông này đã làm đúng những gì đã cam kết. Do vậy khó có thể hình dung là quan hệ giữa Hoa Kỳ với Trung Quốc sẽ hữu hảo trở lại như dưới thời các tổng thống Clinton, Bush hay Obama. Bởi cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa đều có lập trường cứng rắn với Bắc Kinh. Thêm vào đó chúng ta biết đảng Dân Chủ và cá nhân ông Biden chú trọng nhiều vào vế nhân quyền, hơn hẳn với chủ trương của chính quyền Trump trong bốn năm vừa qua. Luật an ninh quốc gia mà Trung Quốc áp đặt với Hồng Kông, chính sách hù dọa Đài Loan của Hoa Lục hay các biện pháp đàn áp người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cường Tất cả những yếu tố này không cho phép chúng ta nghĩ rằng Bắc Kinh và Washington dễ dàng và nhanh chóng sưởi ấm quan hệ. Dù vậy đôi bên có thể đối thoại trên nhiều lĩnh vực khác như chống biến đổi khí hậu, chống phổ biến vũ khí hạt nhân … hay tìm được đồng thuận về các định chế đa quốc gia như Tổ Chức Thương Mại Thế Giới, Tổ Chức Y Tế Thế Giới . Nhưng chắc chắc là mối bang giao sẽ không được thuận thảo như đời các đời tổng thống trước Donald Trump » Hãng tin Anh Reuters trích dẫn nhiều nguồn tin thông thạo mô tả dưới chính quyền Biden, đối thoại giữa Bắc Kinh và Washington tựa như một bàn tay sắt trong chiếc găng nhung » Biden không có những tuyên bố ồn ào như ông Trump, nhưng trong cuộc vận động lần này, ê kíp của ông Biden đã hứa hẹn huy động cộng đồng quốc tế để gây sức ép, cô lập và trừng phạt Trung Quốc ». Trong bài tham luận đăng hồi tháng 3/2020 vào lúc virus corona bắt đầu hoành hành trên lãnh thổ Hoa Kỳ, ứng viên Biden chủ trương Mỹ cần cứng rắn với Trung Quốc » và phương pháp hiệu quả nhất để vượt qua thách thức này là thành lập một mặt trận với các đồng minh và đối tác để đương đầu với những hành vi lạm dụng và vi phạm nhân quyền của Trung Quốc ».Liên minh chống Trung Quốc Đối với Trung Quốc, chính quyền Trump có khuynh hướng đơn phương tung đòn tấn công trước, rồi mới vận động các đồng minh của Hoa Kỳ đứng về phía mình. Ngược lại, Joe Biden tham khảo ý kiến đồng minh trước để khẳng định vai trò đầu tầu của Mỹ trước khi tung đòn. Một cố vấn của ông Biden được hãng tin Anh Reuters trích dẫn cho biết, một khi bước vào Nhà Trắng, Joe Biden sẽ thảo luận với các đồng minh chủ chốt của Hoa Kỳ, trước khi quyết định về chính sách áp thuế nhắm vào hàng Trung Quốc. Một nhà ngoại giao Mỹ đặc trách về các hồ sơ thương mại, Wendy Cutler, tin rằng chính sách của Biden về Trung Quốc sẽ dễ đoán hơn và mang tầm cỡ chiến lược hơn ».Về phần cựu trợ lý ngoại trưởng Mỹ đặc trách Đông Á dưới chính quyền Obama, Kurt Campbell, vài ngày trước bầu cử tổng thống Hoa Kỳ ông nay phân tich cần phải đoàn kết hơn bao giờ hết để xua tan suy nghĩ của Trung Quốc về một nước Mỹ đang nhanh chóng suy đồi ». Tổng thống Donald Trump đã vĩnh viễn khép lại hai thập niên quan hệ hữu hảo Mỹ- Trung khi trực tiếp xem Bắc Kinh là một đối thủ chiến lược. Gần như chắc chắn người kế nhiệm ông tiếp tục đi theo con đường đã vạch đọ sức giữa hai siêu cường kinh tế của toàn cầu sẽ còn dài và bắt buộc từ các đại tập đoàn đa quốc gia đến các doanh nghiệp nhỏ của Mỹ và cả thế giới phải xét lại chiến lược phát triển với Trung Quốc.
vì sao mỹ là siêu cường kinh tế